Nàng lại lấy ra một túi vải khác, nói: “Trong này có đồ ăn, đưa cho Tiểu Xuân muội muội luôn.”
Lý Văn Tú cầm ống tre cùng túi vải nhìn quanh, cách đó không xa có một số người đã tỉnh táo ngồi đó nói chuyện.
Cả gia đình Vĩnh Xương trải chăn nệm ở dưới đất, ngay bên cạnh chăn nệm của Diệp Minh Hiên và Diệp Minh Triết.
Lý Văn Tú lặng lẽ đi tới, ngồi cạnh tấm chăn lót của con trai, nhẹ giọng gọi: “Quế Lan, Quế Lan.”
Vợ Vĩnh Xương đang ôm Tiểu Xuân rơi nước mắt, còn Vĩnh Xương thì ngồi đó, im lặng nhìn con gái nhỏ của mình.
Hai người con trai cũng không ngủ, hai mắt đỏ hoe nhìn muội muội trong lòng mẹ.
Vĩnh Xương nghe thấy có người gọi tên nương tử mình, liếc nhìn rồi bế con bé.
Ông nói với vợ: “Tẩu tử Văn Tú đang gọi nàng kìa. Đi xem xem có phải có chuyện gì không.”
Bà ấy lau nước mắt rồi nói: “Vậy để ta qua xem xem. Chàng che bụng cho con gái để nó không bị cảm lạnh.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT