Lý Tú Văn nghe người khác khen ngợi con rể mình thì cười khoái chí. Nhưng nghĩ đến thân thế của đứa trẻ, bà ấy khẽ thở dài, đau lòng nói:
“Đứa nhỏ này rất ngoan, vừa lễ phép lại hiếu thảo, nhưng số mạng không tốt. Cha mẹ nó đều đã mất, trong nhà còn hai người anh cùng cha khác mẹ không chứa chấp nó, tìm cớ đuổi nó đi.”
Hai người nghe vậy thì hiểu ra, tướng công của Đồng Đồng vừa nhìn đã không phải là người sinh ra ở thôn quê.
Hắn lại bị ca ca cùng cha khác mẹ đuổi ra ngoài, chắc hẳn là con vợ lẽ của một gia đình giàu có.
Người cha không còn, không có ai chống lưng cho hắn, cho nên mới bị đuổi đi.
Trần Thu Nguyệt an ủi nói: “Tẩu à, thật ra thoát khỏi gia đình đó cũng tốt, sau này sống những ngày tháng tốt đẹp với Đồng Đồng của chúng ta.
Minh Hiên và Minh Triết đều là những đứa trẻ ngoan, chắc chắn sẽ không bạc đãi muội muội và em rể của mình.”
Vương Quế Lan cũng cười nói: “Tẩu tẩu, Thu Nguyệt nói đúng đấy, tẩu lại có thêm một đứa con hiếu thuận, đây là chuyện tốt mà? Người ta có thắp sáng đèn cũng tìm không được.”
Ba người ở đây nói cười vui vẻ, Trần Thu Nguyệt cũng đi nấu ăn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play