Đột nhiên nhớ đến, mỗi người vào đây phải tốn một lượng bạc, nhà bọn họ sao lại có nhiều bạc như vậy? Còn để hai người vào đây mua lương thực, vậy phải cần hai lượng bạc nha! Đúng thật biết lãng phí.
Ngay cả Lý Chính với phú hộ trong thôn, mỗi nhà cũng chỉ dám bỏ ra một người đến.
Lại nhớ đến Đại ca của hắn ta, từ nhỏ đã biết sắn bắt. lại biết tìm nhân sâm. Sau lưng không biết còn giấu bao nhiêu bạc nữa.
Hắn ta còn đang cười mỉa trong lòng, chốc nữa phải về thương lượng với cha một chút.
Phân gia* đã lâu như vậy, cũng nên để bọn họ hiếu kính một chút lương thực với bạc rồi. Trưởng bối nuôi bọn họ lớn đến như vậy, bộ nuôi không à?
*Chia gia đình lớn thành gia đình nhỏ sau khi kết hôn.
Lúc Diệp Đại Khánh ra khỏi tiệm lương thực, Diệp Vũ Đồng trông thấy hắn ta, thấy hắn ta cứ nhìn chăm chăm mình, liền không khách khí mà trừng hắn một cái. Diệp Đại Khánh chuyển dời tầm mắt, phát hiện xe đẩy sau lưng nàng chất không ít đồ. Không biết là của bọn họ mua, hay là của nhà Vĩnh Xương?
Diệp Vũ Đồng thấy hắn ta lại nhìn chăm chú lên đồ trên xe đẩy nhà mình, trong mắt lộ ra vẻ tham lam. Nàng hơ hơ cười vài tiếng, đây chính là Diệp Đại Khánh tự khoe mình là người học sách, thanh cao bất phàm đó sao. Bây giờ ngay cả vải gai thô cũng để mắt tới rồi.
Đợi Vĩnh Xương với Diệp Minh Hiên mua xong lương thực ra, nàng cố ý nói lớn: “Vĩnh Xương thúc, vừa nãy có người cứ nhìn chăm chăm vải nhà thúc, không biết có phải đang có ý đồ gì không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT