Nghe nói bách tính trong thành cũng là mỗi lần mua lương thực cho vài ngày, ăn hết lại đi mua.
“Bây giờ ai cũng chỉ mong trời mưa thôi, nếu mưa được một trận, lương thực chắc sẽ rẻ hơn chút.”
Lý Vân Trạch thấy hắn ta mua có chút lương thực, tưởng rằng trong nhà không còn bạc, liền tháo mảnh ngọc trên cổ xuống.
“Đại ca, đợi khi đến Giang thành, nếu có thể vào trong, huynh cứ đem mảnh ngọc này đi cầm đi, đổi được ít bạc, mua nhiều lương thực một chút.”
Trên người hắn ngoại trừ mảnh ngọc này, cũng không còn gì đáng giá nữa. Bạc trước đây cửu cửu cho, đều bị hắn giấu ở chùa.
Bao đậu bằng vàng kia chắc là của thủ hạ cửu cửu chuẩn bị cho hắn, Đại Sư nhất định không nghĩ được mấy thứ này, ông ấy chỉ nói: A di đà phật, tiền tài là vật ngoài thân.
Nhưng trước đây mỗi lần lén xuống núi với các huynh đệ, điểm tâm được mua từ mấy vật ngoài thân này, Đại Sư ăn cũng không ít, có lúc còn giành với mấy huynh đệ.
Lý Văn Tú lập tức cản hắn, nhỏ giọng nói: “Mau lấy về đi, đừng để người ta nhìn thấy, nhà chúng ta vẫn còn ngân lượng, đậu bằng vàng lần trước con đưa còn chưa dùng bao nhiêu ấy.”
“Vậy Đại ca sao lại mua chỉ có một ít lương thực vậy?” Lý Vân Trạch có chút không tin lời nhạc mẫu nói, cảm thấy trong nhà nhất định là không còn ngân lượng nữa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play