Diệp Đại Tráng liếc nhìn Diệp Đại Khánh, thấy hắn ta không nói gì nên đi ra phía trước gọi cha nương đến.
Khi Diệp lão đầu nghe tin đại đường ca và Lục thúc đều ở đó, sắc mặt ông ấy tối sầm, có chút xấu hổ, nhưng mọi chuyện đã như thế này, lão phu thê bọn bọ không còn cách nào khác đành phải đi qua.
Đại gia gia liếc nhìn Diệp lão đầu, trong lòng thở dài một hơi, ông ấy quả thực ngày càng coi thường biểu đệ của mình. Thực sự không biết đệ ấy nghĩ gì, đứa trẻ ngoan như Đại Phong, vừa chăm chỉ lại có năng lực. Con người của Văn Tú cũng rất tốt, làm việc tháo vát, tính tình vui vẻ, tử tôn lại càng siêng năng, hiểu chuyện. Dù có thiên vị những người con sau của bà nương thì cũng không thể tuyệt tình với đại nhi tử của mình như vậy được phải không? Đến chút lương thực cứu mạng cuối cùng này cũng muốn lấy đi, vậy cả nhà họ lấy gì sống đây?
“Cha Đại Phong à, đệ đã nghĩ kỹ chưa? Đệ thực sự muốn cắt đứt quan hệ với cả nhà Đại Phong à?”
Diệp lão đầu thở dài: “Aisss, nghe bọn trẻ cả đi, đệ già rồi, không muốn quan tâm nhiều nữa. Bọn chúng muốn cắt đứt thì cắt đứt vậy.”
Diệp Vũ Đồng Nghe những lời đùn đẩy trách nhiệm của ông ấy, nàng thực sự muốn cười vào mặt ông.
Nàng giả vờ sợ hãi, nói: “Tổ phụ, nhị thức và tam thúc muốn nhà chúng ta đưa mười lượng bạc, còn muốn xe đẩy và thức ăn của chúng ta. Nhưng nhà chúng ta không có tiền, xe đẩy là Bình An mua, sức khỏe chàng không tốt, trên đường phải ngồi xe nên không thể đưa cho các thúc được. Các thúc xem như vầy được không? Ta sẽ cho thúc tất cả thức ăn chúng ta có ở nhà, chúng ta không cần phải ăn, trên đường đào chút rau dại và rễ cây ăn là đã có thể sống qua ngày rồi, dù sao thì chúng ta cũng đều lớn lên bằng những thứ này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT