“Đây là lương thực của Đại Minh thúc và Văn Tài thúc cho, bởi vì bọn họ biết lương thực của nhà chúng ta đều đã bị người của nhà cũ lấy đi hết cả rồi, cho nên mỗi nhà đã lấy một ít lương thực, để cho chúng ta ăn trước.”
Lý Văn Tú cầm lấy hai túi vải mà nhìn một chút, thì phát hiện bên trong có một ít mì cao lương.
Có khoảng một lít trong mỗi túi, và trong những tháng năm như vậy, mà vẫn còn có thể lấy lương thực cho bọn họ, thì đây là một ân tình quá lớn.
Bà ấy muốn kêu hai đứa con mang trả lại, bởi vì hai nhà Đại Minh và Văn Tài đều không khá giả, và lần trước để không phải tòng quân, thì họ gần như đã tiêu sạch hết của cải.
Hai gia đình bọn họ ở thành Tấn Châu đều không nỡ mua lương thực, cho nên chỗ lương thực này sợ rằng là bọn họ mang từ quê nhà đến.
Diệp Vũ Đồng ngăn bà ấy lại, sau đó thấp giọng nói: “Mẫu thân, lương thực của hai vị thúc thúc cho thì người cứ nhận đi nhé. Buổi tối hôm qua con đã chuẩn bị sẵn một ít lương thực ở trong nhà cho bọn họ rồi, và đợi khi chia tay thì sẽ đưa bọn họ.”
Lý Văn Tú nghe những lời của khuê nữ nói như thế, liền gật đầu: “Vậy thì tốt, nghe theo Đồng Đồng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play