Những người lớn đang nói chuyện cũng dừng lại nhìn gia đình ba người.
Tổ mẫu của Mao Đản thở dài: “Đây là điển hình của thôn chúng ta, trên xe có mẹ và muội muội của thằng bé, cha nó và nhi tử ta cùng nhau đi tòng quân nên trong nhà chỉ còn ba người. Mãn Đường là một cậu bé ngoan và rất mạnh mẽ, cậu đã chăm lo cho mẹ và muội muội suốt chặng đường.”
Diệp Vũ Đồng nhìn cậu, nói: “Các ngươi có thể đi theo, nhưng nếu ngươi đi quá chậm, chúng ta sẽ không đợi.”
Mãn Đường vui vẻ nói: “Yên tâm đi, ta nhất định có thể theo kịp, ta rất khỏe mạnh, có thể đi nhanh.”
Nương của cậu bé nằm trên xe đẩy, yếu ớt nói: “Cám ơn các ngươi.”
Nhìn thấy bà ấy như vậy, Lý Văn Tú thở dài, âu cũng là kẻ đáng thương, chỉ cần không kéo chân bọn họ, cứ việc đi theo.
Nhìn thấy trên đường ngày càng có nhiều người tị nạn tụ tập, nhóm người rẽ vào con đường nhỏ đi về hướng Tây Bắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play