Sau đó, lại hét lên với mấy tiểu tử đang vây quanh Lão Hổ: “Các người chạy vào nhanh đi, Vĩnh Xương, Văn Tải, Minh Triết, nhanh lấy vũ khí.”
Diệp Vũ Đồng vội vàng ngăn bà lại: “Nương, nương, con hổ này là bằng hữu tốt của bọn con, chính nó đã chở con và nhị ca trở về đó ạ.”
Lý Văn Tú giật nảy mình: “Cái gì? Lão Hổ chở các con trở về? Sao hai con lại to gan như vậy hả? Lại còn dám cưỡi hổ? Các con không sợ nó ăn thịt các con sao hả?”
Diệp Vũ Đồng dắt tay mẹ vừa đi vào trong sơn cốc, vừa mỉm cười nói: “Nương à, là do bản thân Hổ đại ca đã đồng ý, lúc bọn con xuống núi thì đã quen biết nó rồi, nếu như không phải nó giúp đỡ, bọn con vẫn chưa về nhanh như thế đâu ạ.”  “Ồ, thì ra là như thế.” Lý Văn Tú vuốt vuốt mái tóc có hơi rối bù giúp con gái.
“Vậy lần này các con xuống núi có thuận lợi không? Tình hình dưới chân núi thế nào hả?”
“Bọn con trực tiếp đi về phía trước, đi bộ ước chừng hơn một tháng, có một trấn Thanh Sơn rất nhỏ, ở đó không bị thiên tai, chỉ là những thứ bên ngoài không vào được, muốn mua một ít muối cũng không có.
Cho nên, bọn con đã đến thành Thanh Châu và quận Đông Dương, ở đó đã thu mua rất nhiều muối và các đồ dùng hàng ngày, đủ để chúng ta ăn và dùng trong vài năm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play