Lý Vân Trạch lập tức nói: “Vậy bây giờ hãy ra ngoài đi, lão yêu bà nhất định cho rằng chúng ta được người cứu ra. Hiện tại kỷ viện hẳn là không có phòng bị gì, đúng lúc chúng ta nhân cơ hội này đi qua.”
Hắn vừa dứt lời, hai người đều đã đứng trong buồng phụ vừa rồi biến mất.
Diệp Vũ Đồng còn nóng lòng hơn hắn, chỉ vào gian phòng trong cùng tiền viện nói: “Chính là phòng đó, ta vừa nhìn thấy lão yêu bà đi vào.”
“Được, vậy bây giờ lập tức đi qua, vừa rồi chúng ta đã uống giải dược,đợi lát nữa ta sẽ rắc chút dược bột vào bên trong, cho dù có người vào cũng không sợ.”
Hai người nhìn nhau mỉm cười, rồi lặng lẽ bước tới gian phòng đó.
Lão yêu bà vừa phải chào hỏi khách nhân, vừa lo lắng sẽ không tìm lại được những hài tử đó. Lúc này bà ta nóng nảy vô cùng, thấy gì cũng không thuận mắt.
Không phải mắng cô nương này không có mắt nhìn, chính là mắng cô nương kia không giữ khách nhân lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT