“Bình An, tính như vậy, có hơn hai trăm người, trên đường đi ước chừng sẽ cần rất nhiều lương thực.”
Diệp Vũ Đồng có chút lo lắng, trước đây sợ không đủ nhân lực sử dụng, khi có nhiều người lại sợ không đủ lương thực.
Lý Vân Trạch thản nhiên nói: “Không sao, chỉ cần cho họ năm nghìn cân bột cao lương, lấy thêm chút lương thực tinh là được.”
Những dân nạn này đang kiếm sống bên dưới, cũng không có đủ lương thực cho mỗi bữa ăn. Đến lúc đó nói một tiếng với Thạch Đầu thúc, để cho họ đào chút rau củ rừng trên đường, tự mình tìm ít đồ ăn.
Tới khi lên núi thì không cần phải lo, ở đó khắp nơi đều có rau củ rừng, trái cây rừng. Lâm Thúc có tồn trữ lương thực ở đó, tới lúc đấy bảo thúc ấy chuyển sang một chút là được.”
Diệp Vũ Đồng cũng nghĩ như vậy, mặc dù họ nhiều người, nhưng mang theo nhiều lương thực trên đường như vậy cũng không an toàn.
Chi bằng họ chia lương thực ra ngay tại đây, mỗi người mang theo một ít, như vậy cũng không dễ phát hiện, đến lúc đó ăn chung với rau củ rừng, kéo dài đến Thanh Sơn trấn chắc không có vấn đề gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play