Hôm qua Phương Thiếu Kiệt bị nhiễm lạnh nên sáng nay bị tiêu chảy và nôn mửa liên tục, bây giờ ngay cả xuống giường cũng không được.
Tống Dịch Thần nghe lý do thoái thác của gã xong, trong lòng cười lạnh một tiếng.
Đây là cố ý làm con của ông ta giả bệnh, chờ đến lúc bọn họ đi thì cứ lấy lý do đó ra để không đến tiễn được
Cậu ta làm bộ quan tâm hỏi: “Phương thúc phụ, tỷ phu không sao chứ? Chờ dùng cơm xong cháu qua xem huynh ấy một chút.”. Phương tri phủ thở dài: “Sáng hôm nay đại phu có tới xem qua, nói rằng có khả năng nó sẽ nằm trên giường vài ngày. Dịch Thần, hay bọn cháu ở lại đâ chơi thêm mấy ngày đi, chờ tỷ phu của cháu khôi phục xong thì để nó đưa bọn cháu trở về. Có nố đi theo, ta và thím của cháu cũng yên tâm hơn đôi chút.”
Tống Dịch thần khó xử nói: “Phương thúc phụ, ngày mốt cháu muốn lên đường rồi. Từ nơi này đến Phong Thành sẽ mất từ mười đến hai mươi ngày, nếu tiếp tục trì hoãn thì sẽ khoong về kịp ngày xuất giá của nhị tỷ cháu rồi.”
“Ai da, này nên làm thế nào cho phải đây? Tỷ phu của cháu đúng là thứ không biết cố gắng, chẳng biết đã ăn bậy bạ gì mà đại phu nói e rằng nó phải nằm trên giường mấy ngày.”
Trong miệng Phương tri phủ thì mắng con trai mình, ở trong lòng thì lại tính kế làm thế nào để nhổ có tận gốc thật tốt bây giờ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT