Mấy năm nay lương thực hắn ta cũng không có bán, nên nhà kho ở mỗi thôn trang vẫn còn đầy ắp, mấy thứ này đều chuẩn bị cho Bình An cả.
“Cữu cữu, tạm thời chúng cháu không cần lương thực đâu, ý của Đồng Đồng là, nếu lương thực ở bên này của người không đủ ăn, thì đêm mai chúng cháu kéo mấy xe lại đây.”
“Các cháu còn mang cả lương thực trên núi đến đây sao?”
Khoảng thời gian trước Lâm Tử Tiễn nhận được thư của Lâm Trung gửi đến, nói rằng Bình An và nương tử của hắn đã cứu một thương nhân ở Tây Vực.
Người nọ đã tặng cho họ một số hạt giống với năng suất cao, hiện tại còn đang gieo trồng ở trên núi
Lý Vân Trạch lắc đầu, “Không phải bọn cháu mang từ trên núi xuống đây đâu, mà hai ngày trước chúng cháu có gặp một đoàn lữ hành. Chính là đoàn của thương nhân Tây Vực mà cháu và Đồng Đồng đã cứu trước đó. Lần này hắn ta mang đến khá nhiều thứ tốt nên cháu tính mua hết. Hạt giống được gieo trồng ở thôn trang cửu cửu, một phần còn lại đưa cho Tần tri phủ, để hắn ta tìm nơi gieo trồng. Sau khi thu hoạch lương thức sẽ cung cấp cho tướng sĩ dưới trướng Định Bắc hầu.”
Lâm Tử Tiễn bất ngờ hỏi: “Khoảng thời gian trước ta có nhận được một lá thư của Lâm Trung. Nói rằng các cháu đã thu hoạch được lương thực với năng suất rất cao, một mẫu đất có thể thu hoạch được mấy ngàn cân lương thực. Vốn dĩ ta còn đang hoài nghi, tưởng Lâm Trung viết sai, chẳng lẽ đây đúng là sự thật sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play