Điều nghiêm trọng hơn là trong những ngày thời tiết nắng nóng, oi bức như thế này, nếu như có quá nhiều người chết mà thi thể lại không được xử lý kịp thời, dịch bệnh sẽ rất dễ bùng phát.
Vốn dĩ những người đó đã thiếu ăn thiếu uống, lại ở thời cổ đại nơi mà mọi thứ đều lạc hậu như thế này, nếu như mắc phải căn bệnh như vậy thì những người đó chắc chắn sẽ chết.
Lý Vân Trạch lập tức gật đầu ngay, “Được rồi, đêm nay khi chúng ta vào trong thành, ta sẽ đến tìm Tần tri phủ để thương lượng.”
Diệp Vũ Đồng hỏi hắn, “Chàng dự định sẽ lấy loại lương thực nào đưa cho Tần tri phủ?”
“Khoai lang đỏ, khoai tây và bột ngô, mỗi loại đều lấy một ít. Tần gia là thế gia, nhà làm quan ở kinh thành, đâu đâu cũng đều có đất đai của họ. Nếu như Tần tri phủ có được những loại lương thực năng suất cao này, vậy thì vấn đề lương thảo của Định Bắc Hầu sẽ không cần phải lo lắng nữa.”
Diệp Vũ Đồng liếc mắt nhìn hắn một cái, cười hỏi: “Định Bắc Hầu vẫn còn lương thảo, trong tay còn có nhiều binh mã như vậy, chàng không sợ ông ấy muốn tự xưng làm vương sao?”
Lý Vân Trạch khịt mũi cười một tiếng, “Vậy thì còn phải xem thử ông ấy có năng lực đó hay không? Nếu như ông ấy có thể ngồi vững trên giang sơn này, hơn nữa còn không phụ bách tính, vậy thì để ông ấy ngồi vào chiếc ghế đó thì có làm sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT