“Nhà bọn họ hiện tại ngay cả lao động cường tráng cũng không có, đi cũng không giúp được gì, nếu trên đường gặp phải nguy hiểm thì càng họa vô đơn chí(*).
(*) họa vô đơn chí là đã nghèo con gặp cái eo.”
Diệp Minh Hiên nghe xong, lập tức đứng lên từ đống rơm.
Lại đẩy Diệp Minh Triết còn đang ngáy, cầm lấy gậy gỗ đặt ở bên giường, lập tức mở cửa phòng.
Lý Vân Trạch và Diệp Minh Triết cũng ra khỏi nhà, ba người cầm gậy đứng trong sân, nghe tiếng ồn ào từ làng, đều không nhúc nhích.
Sau khi Lý Văn Tú từ trấn về, những ngày qua đêm cũng không dám ngủ say, nghe tiếng mở cửa bên cạnh, mặc áo ra ngoài.
Trông thấy ba đứa trẻ cầm gậy đứng đó, lại nghe tiếng ồn ào loáng thoáng từ làng, hoảng hốt hỏi: “Trong làng xảy ra chuyện gì vậy?”.
Diệp Minh Hiên nói: “Có lẽ là có kẻ trộm, nương à, nương vào trông muội muội đi, muội phu cũng về nghỉ ngơi đi, ta và Minh Triết ở đây canh giùm cho.”
Lý Văn Tú không về phòng, đứng ở ngoài một lúc rồi nói: “Minh Triết à, con và Bình An về phòng ngủ đi, nương với đại ca các con ở đây là đủ rồi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT