“Hoàng mao tiểu nhi, có bản lĩnh xuống dưới một mình chiến đấu với gia gia, tránh mặt đứng ở trên đó thì có bản lĩnh gì? Cũng chỉ là rùa đen rút đầu mà thôi.”
Còn chưa đợi Lý Vân Trạch lên tiếng, thì những đồ đệ ở phía sau hắn đã không nhịn được rồi.
Dám đứng trước mặt họ mà gọi sư phụ là rùa đen rút đầu, mấy trò lừa lọc đó thì có thể làm gì được chứ, thật là không đáng để vào mắt.
Đại Viễn cùng Cẩu Đản và những người khác tiến về phía trước vài bước, sau đó đứng ở trên tường thành chửi ầm lên.
“Phi, ngươi chỉ là một con lừa ngốc chẳng có chút tôn ti nào mà thôi, một tên chó săn hám lợi như ngươi mà cũng xứng đáng nói chuyện với Thái Tử điện hạ sao, mau đi rải nước tiểu mà tự nhìn lại bản thân mình đi, một con cóc lột da thôi mà tưởng mình là ếch xanh sao?”
Đại Viễn dùng hết nội lực hét lên làm mọi người ai đứng gần hay ở xa đều có thể nghe được tiếng mắng của cậu bé.
Điền đại tướng quân chinh chiến trên sa trường nhiều năm như vậy, cho dù là tâm cơ hay mưu kế đi chăng nữa đều rất lão luyện. Nên đối với mấy lời nhục mạ này chẳng thèm để ý đến một câu, càng sẽ không để nó ở trong lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play