Cho nên hắn định tự mình đến một chuyến, xem những người đó rốt cuộc là đang làm gì? Chuyện thành thân của hắn lớn như vậy mà cũng không đến.
Hắn vừa cưỡi ngựa ra khỏi thành, từ xa đã nhìn thấy một lão hòa thượng đang cưỡi ngựa hướng về phía thành, mà đi phía sau ông ấy là một nhóm hòa thượng đi theo sau.
Lý Vân Trạch dừng ở đó, khóe miệng nhếch lên.
“Đại sư, sư huynh, sư đệ, sao bây giờ mọi người mới tới?”
Không chờ đại sư Vô Trần lên tiếng, thì Tịnh Không thở hổn hển nói: “Sư đệ, chúng ta đã sớm muốn tới đây, nhưng sư phụ vẫn chưa về, ông ấy biết rõ ngươi sẽ nhanh chóng thành thân, còn muốn đi tìm người đấu võ, cái này không phải là bị người ta đánh một trận trở về rồi sao.”
“Tiểu tử thúi, rõ ràng là đối phương bị thương còn nặng hơn ta, sao lại nói ta bị đánh, lời này mà truyền tới trên giang hồ, vậy thì mặt mũi của ta để ở đâu?”
Tịnh Không “Hừ” một tiếng, nhỏ giọng nói thầm: “Lớn tuổi như vậy mà còn gây chuyện khắp nơi, cần mặt mũi gì chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play