Bình An đang ngủ, Diệp Vũ Đồng chuẩn bị chờ hắn tỉnh, sẽ cho hắn cũng nếm thử, đêm qua có hắn trông coi, bọn họ mới có thể ngủ một giấc an ổn.
Cứ như vậy, họ đã đi được khoảng ba ngày, mọi người dù tiết kiệm thế nào, nước mang theo cũng phải uống hết.
Buổi tối lúc nghỉ ngơi, Lý Chính thông báo cho mọi người, bắt đầu từ ngày mai, mỗi nhà phải cử một người đàn ông đi tìm nguồn nước.
Ai tự mình mang theo nước và đồ đựng nước, nếu không tham gia thì sẽ không được chia nước.
Lý Văn Tú nói với mấy đứa nhỏ: “Lát nữa nương sẽ đi nói chuyện với Lý Chính một chút, ngày mai nương sẽ đi tìm nước.”
“Nương à, để con đi.” Lúc Diệp Minh Hiên nói lời này, ánh mắt kiên nghị, thành thục giống như một người lớn.
Hốc mắt Lý Văn Tú đột nhiên đỏ lên, bà quay mặt sang một bên, lau mắt.
Rồi bà ôn hòa nói: “Được, vậy con đi đi, làm việc không nên xúc động, đi theo Vĩnh Xương thúc và Tam Thạch thúc.”
“Nương, người yên tâm, con đều biết.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play