Tôi không biết Châu Hàm Chương trước mặt người khác như thế nào, nhưng dù sao hiện tại trước mặt tôi thì chẳng còn chút hình tượng nào cả.
Tôi nói: "Anh cũng 35 tuổi rồi, sao cứ như trẻ con thế?"
Tôi thành tâm khuyên nhủ anh: "Anh như vậy không được đâu, anh là một nhà văn nổi tiếng, nên giữ gìn hình tượng của mình chứ."
Anh nhấp một ngụm cà phê: "Chừng nào cậu đi?"
"Lại đuổi tôi à?" Bây giờ tôi mặt dày lắm rồi, tôi cứ ngồi lì ở đó không nhúc nhích: "Tôi còn chưa ăn xong mà."
"Không phải mua cho tôi sao?"
"Vui một mình hay vui hai mình, cái nào vui hơn?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play