Châu Hàm Chương thông minh, rõ ràng anh biết tôi không định nói điều đó, nhưng không vạch trần tôi.
Con người ta, đôi khi giả vờ hồ đồ một chút cũng tốt, người hồ đồ sống vui vẻ hơn.
Ăn kem xong, chúng tôi lần lượt ra khỏi cửa, tôi nói: "Thầy Châu, tôi lại nhớ ra một chuyện nữa."
“Sao cậu lắm chuyện thế?"
"Lúc tôi bị ốm, anh còn nhớ không?" Tôi kéo kéo quai cặp sách: "Tôi vẫn luôn quên hỏi anh, hôm đó sao anh lại đột nhiên đến tìm tôi? Làm sao anh biết nhà tôi?"
Nói xong, tôi quay sang Châu Hàm Chương. Lúc này trời tối đen như mực, chỉ có vài ngọn đèn đường màu cam vàng trước cửa hàng, ánh đèn mờ nhạt, chẳng có tác dụng gì, nói là soi đường cho người đi đường thì không bằng nói là soi đường cho ma quỷ.
Thật đáng sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play