Bà đang nhắc khéo vụ sáng nay con rể nấu đồ ăn sáng, còn con gái lại ngủ trương lên.
Lận Đình thật sự rất oan uổng, bởi vì cô chưa hình thành đồng hồ sinh học, xác suất cô tự tỉnh là không cao, vì thế hôm qua trước khi đi ngủ, cô đã đặc biệt dặn dò Hoắc Tiếu, bảo anh gọi cô dậy.
Ai mà ngờ được, anh lại muốn đích thân thể hiện.
Tuy rằng... khụ khụ... tuy rằng cô rất thích cách làm này của anh.
Cho nên, bất kể mẹ dạy bảo thế nào, Lận Đình đều ngoan ngoãn vâng dạ.
Mãi đến khi Hoắc Tiếu buộc xong hai túi quà đáp lễ cha mẹ mạnh mẽ ép cầm về vào yên sau xe đạp, anh cất tiếng gọi cô, cô mới thoát khỏi sự dông dài của mẹ.
Thuần thục ngồi yên thanh chắn xe đạp đã được quấn vải, lại vẫy tay tạm biệt cha, anh trai và chị dâu, Lận Đình mới nhìn về phía mẹ mình: “Mẹ ơi, con về đây, chút còn phải chuẩn bị đồ ăn cho Hoắc Tiếu ăn trên đường đi nữa. Nếu mẹ nhớ con, thì đến tìm con, hoặc con quay về thăm mẹ, dù sao cũng gần mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play