Thấy vậy, Hồ Tú lườm con trai: “Sao hả? Vừa rồi con định ngồi chờ Đình Đình treo áo cho con chứ gì? Nhà chúng ta không có quy tắc này đâu.”
Hoắc Tiếu: “...”
Hoắc Tiếu xoa xoa chóp mũi: “Con xuống bếp giúp cô ấy đây.” Nói xong, anh lập tức đi ra ngoài. Đôi chân dài chỉ cần sải hai, ba bước đã ra khỏi cửa.
Không phải anh muốn vợ cất áo cho mình, chẳng qua anh bị hấp dẫn trước sự thân mật đầy tự nhiên giữa cô và mẹ, trong lòng mềm nhũn, nên mới vô thức sinh ra ý định chờ cô treo áo giúp mình.
Không ngờ đối phương còn chẳng thèm liếc mắt nhìn anh lấy một cái.
Hoắc Tiếu đã nhận rõ hiện thực rồi, sự quan tâm của vợ dành cho mẹ và sự quan tâm của vợ dành cho anh chẳng khác nào trên trời dưới đất.
Nhớ lại hành vi đắc ý khoe khoang khi đưa túi bánh bích quy cho mẹ ban nãy, anh thầm thở dài, đang yên đang lành đi làm trò cười trước mặt mẹ làm gì không biết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play