"Giải Nguyên thì thế nào, mà dù có là Trạng Nguyên thì đã sao? Mỗi năm Đại Việt có bao nhiêu là Giải Nguyên, ba năm lại có một Trạng Nguyên, cũng không phải ai cũng có thể vào triều làm quan. Nếu không có người nâng đỡ, một sĩ tử nông thôn quê mùa, làm cách nào nổi bật được?" Trang phu nhân nói mà chẳng thèm dùng đầu suy nghĩ.
Sau khi nói xong mới phát hiện có chỗ không thích hợp, vừa ngẩng đầu lên, Trang phu nhân liền thấy ánh mắt nặng nề của Trang thượng thư đang nhìn mình.
"Lão gia, người đừng nghĩ nhiều, thiếp không phải nói lão gia." Trang phu nhân khẩn trương, bà cũng biết cái tính tình này của mình không tốt, nói chuyện không biết kiêng dè. Trước đây còn đỡ, về sau lão gia làm quan lớn thì không còn nhường nhịn bà nữa. Về nhà mẹ cáo trạng thì người nhà cứ khuyên bà nên thu liễm tính tình, nói Trang Kinh dù sao cũng là một đại nam nhân, có người đàn ông nào cứ lập đi lập lại, dung túng nương tử mình càn quấy như vậy chứ?
Càng về sau, Trang phu nhân liên tục nhiều lần bị Trang thượng thư giáo huấn, thái độ cũng không hòa nhã như trước kia nữa, thậm chí còn nạp thiếp, Trang phu nhân mới bắt đầu hối hận.
Trang thượng thư bình tĩnh nhìn Trang phu nhân một lúc lâu: "Ta chính là sĩ tử nông thôn quê mùa không bối cảnh trong miệng nàng?"
"Lão gia, thiếp thật không phải nói lão gia...." Trang phu nhân nôn nóng, muốn tiến tới kéo tay Trang thượng thư.
Trang thượng thư nghiêng người, rút tay tránh né.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT