Tần Chung bật cười: "Tiểu tử này....." Chờ Lý Ỷ La đút sữa cho hai tỷ muội xong, Tần Chung mới bế Tử Khuê đến.
Đứa nhỏ này luôn như vậy, thời điểm chưa có sữa bú thì luôn bình tĩnh, tới khi nếm được vị sữa thì liền hận không thể dốc hết sức bình sinh để bú.
Ba đứa bé lớn nhanh như thổi, trời vừa vào đông đã hoàn toàn thay đổi thành một bộ dáng khác. Mỗi đứa đều trắng trẻo mềm mại, ú ần mũm mĩm. Hai mắt linh động rất có thần. Có thể là do khác trứng nên ba đứa không phải giống nhau như đúc. Bây giờ còn chưa nhìn ra được, nhưng mơ hồ đã có nét giống Tần Chung.
Lý Ỷ La nhìn ba đứa con mỗi ngày một lớn, trong lòng rất vui vẻ. Lớn lên giống Tần Chung cũng tốt, Tần Chung đẹp như vậy, diện mạo ba đứa con sau này làm sao kém được?
Cũng không biết có phải tại thể chất của Lý Ỷ La hay không, mà ba đứa bé cũng ảnh hưởng một chút, mới bốn tháng đã có thể bò đi một đoạn ngắn.
Hai tỷ tỷ rất hiếu động, không chịu nằm yên một chỗ, cứ lật người không ngừng. Tam đệ thì trái ngược hoàn toàn, cứ như lão tăng nhập định, nhắm mắt ngủ, không khóc không náo, dù là lúc bú sữa cũng vậy, đợi hai tỷ tỷ bú xong mới tới lượt mình, nó cũng không có ý kiến.
Trước đó Lý Ỷ La còn lo không biết có phải tam đệ yên tĩnh quá rồi không? Làm sao mà ngay cả ăn cũng không biết giành?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT