Hoàng Quế Hoa và Triệu phụ vội nói: "Đương nhiên là đau lòng! Đương nhiên đau lòng!"
Lý Ỷ La mỉm cười dịu dàng: "Vậy thì cháu yên tâm rồi!" Xong nàng liếc về phía Vương Ngọc Hương: "Còn tẩu, tẩu tử?"
Vương Ngọc Hương giật mình hỏi hả một tiếng, run run ngước mặt lên: "Đương.... Đương nhiên tôi cũng.... Cũng vậy!"
Lý Ỷ La ở lại đến khi Triệu Thiên Tứ về nhà rồi mới cùng Tần mẫu trở về Tần gia.
Trời càng ngày càng lạnh, thừa dịp trời chưa đổ tuyết, Lý Ỷ La đi thêm một chuyến đến Vân Từ Phường trên huyện. Từ khi trở về đến nay, nàng vẫn chưa tới thăm cửa tiệm lần nào. Hiện tại, nguồn thu nhập lớn nhất của nhà nàng chính là Vân Từ Phường. Tần Chung thụ quan, sau khi thụ quan liền có bổng lộc hàng tháng, nhưng Tần Chung chỉ là quan nhỏ từ lục phẩm, bổng lộc hàng tháng chỉ có ba mươi lượng. Con số này còn là sau khi Đại Việt đã thay đổi điều lệ bổng lộc của quan viên rồi đó.
Có câu "ba năm làm tri phủ, mười vạn bông tuyết bạc", nhưng nó chỉ đúng với những vị quan làm bá chủ một phương, có nhiều cơ hội vơ vét của dân. Đại đa số các quan viên ở kinh thành, đặc biệt là những vị quan phẩm cấp không cao, muốn tồn tại trong vũng nước đục ở kinh thành quả là rất gian nan. Nếu trong nhà đông nhân khẩu, đường làm quan không suôn sẻ, nói không chừng còn phải mượn bạc trang trải từng ngày.
Vân Từ Phường xem như là con gà mái đẻ trứng vàng, Lý Ỷ La quyết tâm phải kinh doanh thật tốt. Lần sau trở lại kinh thành, nàng muốn mở thêm một tiệm Vân Từ Phường ở đó. Hình thức kinh doanh giống nhau, y phục bán ra đều thêu ký hiệu đặc trưng do chính tay nàng thêu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT