"Được rồi?" Tần Tử Viễn xoa xoa cái miệng đã hơi nong nóng của mình, nhìn Tần Chung đầy mong đợi.
Tần Chung thấy Tần Tử Viễn nhìn mình bằng ánh mắt vô tội như thế, hiếm khi trong lòng dâng lên cảm giác áy náy, duỗi tay sờ sờ miệng nhỏ Tần Tử Viễn: "Ừm! Đã được rồi!"
Tần Tử Viễn lập tức thở phào nhẹ nhõm, tiếp đó còn bày ra bộ dáng ông cụ non: "Tiểu thúc thúc, sau này con không thể tham ăn như vậy nữa....." Trong giọng nói toàn là phiền muộn.
Tần Chung cúi người, vỗ vỗ bả vai nhỏ bé của nhóc: "Ngoan lắm!" Trẻ con ham ăn quá cũng không phải là chuyện hay ho gì, hắn cũng xem như là làm một chuyện tốt chứ nhỉ?
Lý Ỷ La đi ra, thấy Tần Chung và Tần Tử Viễn đang nói chuyện thân mật, cười thầm trong lòng: Tần Chung thích trẻ con như thế, về sau hai người bọn họ có con, nhất định Tần Chung sẽ vô cùng yêu thương chúng.
Tiểu Thanh Thôn yên bình hài hòa, ngoại trừ đôi khi xảy ra chút chuyện nhỏ, thì tổng thể ngày tháng ở Tần gia cũng được xem như là hòa thuận. Biết Lý Ỷ La phải thêu kiện đồ thêu lớn, mọi người trong Tần gia đều rất tự giác không đi quấy rầy nàng. Trên dưới Tần gia nhất trí không cho Lý Ỷ La làm những việc tay chân, tất cả đều do Trương Thúy Thúy và Tần Phương làm thay nàng.
Điều này làm cho Mã Đại Ni ghen tỵ đến đỏ mắt. Sao không ai làm việc thay nàng chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT