Thế là bà ta thuận tay, ném chính đứa con của mình vào dòng sông thời không nơi không khác gì vực sâu vô định, mặc cho nó sống chết ra sao.
“Ta…” Tả Tự như muốn biện giải điều gì đó, nhưng lại chẳng thể nói nên lời “Không phải như con nghĩ! Năm đó ta không cố ý…”
Túc Mịch chỉ thản nhiên đáp: “Rốt cuộc là cố ý hay không với ta mà nói, đã chẳng còn ý nghĩa gì nữa.”
“Đã không nuôi dưỡng thì còn giữ loại mẫu thân này để làm gì? Biết đâu sau này sẽ trở thành gánh nặng cho ta và người ta yêu. Lý lẽ này, chẳng phải ngay từ đầu gia chủ Tả đã dạy cho ta rồi sao?”
Thế giới đầu tiên hắn gặp A Hoan, hắn vẫn còn là Phó Liệt.
Khi khôi phục ký ức, mỗi lần nghĩ đến, lòng hắn lại đau như bị xé toạc.
Thật ra, Tả Tự vốn định gieo rắc chút tình thân trong từng thế giới, hy vọng quá trình đánh thức hắn có thể dần khiến hắn hiểu thế nào là máu mủ ruột rà, để đến ngày hắn tỉnh lại, ít nhất vẫn còn nhận bà ta là mẹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT