“Phù……” Đổng Thạc thở hổn hển, hai tay vịn chặt chiếc balo căng phồng, ngồi phịch xuống một tảng đá lớn: “Em là khỉ à? Đường trơn như thế, dốc cao như thế, mà em cứ thoăn thoắt leo lên.” Anh vừa than phiền vừa nhìn Lư Linh Vận — người dường như vẫn định bước tiếp.
“Chín sáu, tuổi Tý.” Lư Linh Vận cố tình chớp mắt tỏ vẻ nghiêm túc, đáp lời.
“…… Anh không có hỏi tuổi của em.” Khóe miệng Đổng Thạc giật giật.
“Là anh đòi đi theo mà.” Nhún vai tỏ vẻ vô tội, Lư Linh Vận chỉnh lại quai balo rồi hất cằm chỉ về phía trước: “Đến đỉnh rồi, đi thêm hai bước nữa là có thể ngồi xuống từ từ ăn cơm dã ngoại.” Nói xong, mặc kệ Đổng Thạc có theo kịp hay không, cô cứ thế bước đi.
Đến khi bóng lưng Lư Linh Vận khuất sau tán cây, Đổng Thạc mới lấy lại sức lực, lần nữa vác chiếc balo nặng trịch, bước theo hướng cô vừa đi.
“Hai bước” mà Lư Linh Vận nói thật sự là “hai bước”. Đổng Thạc còn đang loay hoay chỉnh quai balo cho thoải mái thì đã bước ra khỏi khu rừng nhỏ, đến dưới ánh mặt trời gay gắt.
Ánh nắng bất ngờ khiến anh nheo mắt, đến khi mắt thích ứng với ánh sáng, anh mới nhận ra mình đang đứng trên mép vách đá được tạo thành từ một tảng đá lớn nhẵn nhụi. Anh vội phanh chân, nhưng sức nặng của balo khiến chân anh trượt trên đá, suýt chút lao xuống vực. Đúng lúc đó, chiếc balo nặng mấy chục cân đột nhiên kéo ngược anh về phía sau, khiến anh ngồi phịch xuống tảng đá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play