Tô Văn Khanh đứng ở phía sau hòn giả sơn, cách không xa hai người kia, thời khắc này cũng bị mấy lời của Trình Thần làm cho tức giận.
Cá và tay gấu không thể cùng lúc có được cả hai.
Đã muốn ôm mỹ nhân về nhà, cùng lúc cũng muốn đi Tây Bắc giết địch, sao có thể đồng thời muốn nhiều thứ như thế.
Nếu như Tô Văn Cẩm hiện tại vẫn còn nhỏ tuổi thì cũng thôi, nhưng bây giờ Tô Văn Cẩm đã mười sáu, Trình Thần suy nghĩ như vậy thật sự quá ích kỷ.
Tô Văn Khanh cố nén lửa giận, lại nghe Trình Thần nói tiếp: “Tô Du, chúng ta cùng nhau lớn lên, ngươi biết tình cảm của ta đối với Văn Cẩm như thế nào. Nếu ngay cả ngươi cũng không giúp ta, vậy sẽ không còn ai giúp được ta nữa.”
“Như thế là tốt nhất.” Ngữ điệu của Tô Du cực kỳ lãnh đạm: "Mặc kệ quan hệ giữa ta và ngươi có tốt đến đâu, cũng không có khả năng hơn được tình cảm của ta đối với tỷ tỷ."
"Trình Thần, nếu như ngươi khăng khăng muốn đi, sau này ngươi không còn người bằng hữu là ta nữa, tỷ tỷ của ta ngươi cũng đừng mơ tưởng được cưới vào cửa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play