Tam hoàng phi nhoẻn miệng cười, giải thích hai câu: "Ta cùng với Văn Khanh từ sau khi quen biết đã thập phần hợp ý, năm đó Văn Khanh trở về Tô Châu, ta vốn dĩ không nỡ chút nào."
"Hiện giờ Văn Khanh và Từ công tử hỉ kết liên lý, nam tài nữ sắc, ta tất nhiên muốn tới cung chúc mấy lời."
Tô Văn Khanh cũng dị thường kinh ngạc, so với lần gặp mặt xa xôi trở về trước, Tam hoàng phi lúc này thân thiện hơn rất nhiều.
Nàng thầm nghĩ, An Khánh quận chúa đối với nàng thật sự có chút quá gần gũi, cũng không biết mấy năm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Chẳng qua đang có nhiều người ở đây, Tam hoàng phi lại bởi vì giúp đỡ Tô Văn Khanh, nhất thời cũng không có cơ hội nói riêng lời gì với Tô Văn Khanh.
Chỉ có trước khi rời đi, Tô Văn Khanh tiễn Tam hoàng phi ra cửa, lúc này mới nghe được Tam hoàng phi vui mừng nói: “Đợi ngần ấy năm xem như đã chờ được rồi, lúc này trong lòng Trọng Ngữ sợ là vui sướng cực kỳ.”
Tô Văn Khanh không bỏ qua Tam hoàng phi gọi Từ Tử Việt là Trọng Ngữ, đây là tên tự của Từ Tử Việt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play