“Không cần bọn họ.” Từ Tử Việt đứng dậy, cầm tay nàng dắt về phía giường ngủ: “Ta hầu hạ nàng.”
Tô Văn Khanh bị Từ Tử Việt nắm tay thì vô thức run lên, thiếu chút đã rút ra, theo bản năng muốn nói không cần.
Từ Tử Việt lại giống như đã sớm biết nàng muốn nói gì đó, bỗng dưng quay người lại.
Hắn duỗi ra hai ngón tay thon dài, dán ở trên môi nàng: “Suỵt, không được nói chuyện.”
Tô Văn Khanh: “.......”
Những lời này, cảnh tượng này, nhìn thế nào cũng thấy có chút quen mắt.
Đầu ngón tay của Từ Tử Việt có chút lành lạnh, không giống với hô hấp gần sát như lửa nóng của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play