Nghe ngữ điệu của Từ Tử Việt, vị Mạnh thái y này và Từ Tử Việt dường như rất quen thuộc.
Mấy đại phu mà Tô Văn Khanh từng gặp qua đều là lão nhân lớn tuổi, trong lòng suy đoán có lẽ người nọ cũng là một lão nhân giản dị ung dung, lại thích hỏi thăm.
Sau khi đám nha hoàn thu thập phòng ở ổn thỏa xong, Mạnh Phàm theo nha hoàn dẫn đường tiến vào.
Tô Văn Khanh thật sự giật mình, phát hiện vị Mạnh thái y này thế mà là một công tử ca tuổi trẻ tuấn tú.
Nhưng dù sao cũng là một y giả, trên người có loại cảm giác ôn thiện mà mấy y giả đều có, mà lúc mở miệng nói chuyện, lại có vài phần cổ quái, giảo hoạt nói không nên lời.
Mạnh Phàm đánh giá Tô Văn Khanh từ trên xuống dưới một lần, không thèm che giấu chút nào, mở miệng nói: “Đệ muội quả nhiên dung mạo bất phàm, sao lại nhìn trúng kẻ vô lại như Từ Tử Việt vậy.”
Từ Tử Việt nhìn y, ánh mắt tỏ vẻ ngươi nhanh xem bệnh, miệng nói ít thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT