Bà Bạch đã làm nội trợ toàn thời gian nhiều năm, từ lâu đã duy trì được thói quen sinh hoạt điều độ. Mỗi sáng bà dậy đúng 8 giờ, 8 giờ 30 ăn sáng, 9 giờ bắt đầu tập thể dục hơn một tiếng, 11 giờ ăn trưa đúng giờ. Buổi chiều hoặc hẹn bạn bè đi dạo, hoặc đến spa làm đẹp, cuộc sống an nhàn, thoải mái vô cùng.
Từ khi Quán Hải Sản khai trương, bà đã thay đổi lịch trình, mỗi ngày vừa qua 11 giờ trưa là đến Quán Hải Sản "điểm danh".
Hôm nay, như thường lệ, Bà Bạch bước vào quán đúng giờ, vừa ăn vừa cảm thán: "Thật ra tôi không thích ăn tôm hùm đất lắm..."
Thiệu Đông Quốc ngồi gần đó, nghe vậy liền quay sang nhìn. Nhìn xong, khóe miệng anh không khỏi co giật — trên bàn bà là một đống vỏ tôm hùm đất, số lượng chưa ăn và đã ăn cộng lại rõ ràng là hai cân tôm. Đây mà gọi là "không thích ăn tôm hùm đất" sao?! Vậy thế nào mới gọi là thích? Một mình ăn hết trăm cân à?!
Thế là anh nghiêm túc lẩm bẩm một câu: "Thật ra tôi cũng không thích ăn há cảo."
Hoàng Lạc Tư nghe thấy, mặt không chút biểu cảm đáp lời: "Tôi còn ghét ăn đồ nướng nữa. Sợ ung thư, sợ nổi mụn."
Thụy Tuyết: "..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play