Việc phát hiện thành phần thuốc phiện trong đồ ăn chắc chắn đã gây ra ảnh hưởng lớn.
Quán mở cửa được đúng năm phút mà không có một khách nào ghé qua. Nếu là ngày thường, hàng dài đã xếp đến tận cửa rồi.
Thụy Tuyết ngồi trong quán, nhìn sảnh lớn trống trải, trong lòng không khỏi bực bội: "Nói là tình yêu chân thành cơ mà? Sao chỉ một chút chuyện thôi mà tình yêu đã không còn nữa rồi?"
Thái Cực nằm trên quầy thu ngân, đạp chân, gãi cổ, vẻ mặt cực kỳ thư thái. Nó nghĩ: "Toàn là lũ lừa đảo, ai tin thì đúng là ngốc!"
Tiểu Thương vui vẻ vì không có khách, tranh thủ thời gian đào tạo nhân viên mới.
Chương Ngư nghe mà chẳng hiểu gì, trong đầu toàn dấu chấm hỏi, lại bắt đầu muốn gặm tay. Nhưng vừa đưa tay lên miệng, nó chợt nhớ đến lời cảnh cáo của bà chủ, lập tức sợ toát mồ hôi, vội vàng bỏ tay xuống, ngoan ngoãn tiếp tục học.
Đợi thêm một lúc nữa, vẫn chẳng có ai tới, Thụy Tuyết không nhịn được lẩm bẩm: "Đến cả cái người sợ không xếp được hàng nên còn mang quà biếu để đi cửa sau cũng không thấy đâu. Hôm nay hay là đóng cửa luôn nhỉ..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT