Thái Cực tha chú Teacup Poodle đến trước mặt cô, ánh mắt dịu dàng nhưng biểu cảm thì đầy kiêu ngạo. Đây là chiến lợi phẩm sau trận đánh, thưởng cho chị đấy.
Thụy Tuyết nhấc chú chó lên, liên tục đặt câu hỏi: "Biết nói tiếng người không? Biết biến hình không? Biết làm việc gì?"
Chú Teacup Poodle run rẩy, hoảng sợ trả lời: "Gâu gâu." Biết làm nũng.
"Đến cả ngoại ngữ cũng không biết sao." Thụy Tuyết có chút thất vọng, nghiêm túc dạy bảo: "Thời đại này cạnh tranh rất khốc liệt, không biết ngoại ngữ thì khó tìm được việc làm, mày có biết không?"
Chú Teacup Poodle phát ra tiếng kêu đầy ấm ức, trước đây chủ nhân giàu có của nó vẫn nuôi nó cơ mà.
"Biết làm nũng thì không đáng yêu bằng mèo; không giống bạch tuộc có tám cái tay làm việc nhanh nhẹn; không biết biến hình thì không gặp được người..." Thụy Tuyết càng nói càng thấy chú Teacup Poodle chẳng có chút giá trị nào. Rõ ràng ngoài ăn ra thì chẳng làm được gì khác.
"Meo?" Thái Cực nghiêng đầu, nghĩ mãi cũng không biết phải làm gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play