Chẳng bàn đến hình dáng vò rượu, chỉ riêng hương rượu mơ hồ tản ra khi nó xuất hiện cũng đủ để Hầu Vương nhận ra đây chính là vò rượu của Vân Đồ.
Thấy vật cũ của cố nhân, thái độ của Hầu Vương rõ ràng lại hòa hoãn thêm vài phần.
Tống Vu tinh tế vô cùng, lập tức nhận ra biến hóa nhỏ nhặt này. Nàng khẽ xoay chuyển tâm tư, trên mặt hiện ra nét thấu hiểu vừa vặn: “Hầu Vương đoán không sai, đây chính là vò rượu của tiền bối Vân Đồ.”
Lúc trước trong động phủ của Vân Đồ, Tống Vu nổi hứng gom hết những vò rượu này lại, chẳng ngờ hôm nay lại dùng được đến.
Từ miệng Tống Vu nghe thấy cái tên Vân Đồ, Hầu Vương cuối cùng cũng chắc chắn người tu sĩ nhân tộc trước mắt này quả thực quen biết với Vân Đồ.
Sát ý cuối cùng còn sót lại trong lòng Hầu Vương cũng theo đó tiêu tan.
Lúc trước khi Vân Đồ còn ở đây, nó cũng chẳng thấy có gì đặc biệt, trái lại còn thường mắng cái mũi của đối phương chẳng khác gì mũi chó, mình giấu Hầu Nhi Tửu kỹ đến đâu cũng bị tên tiểu tặc đó lục lọi ra được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play