Người đứng trước các thùng gỗ càng lúc càng ít, chỉ còn một bộ phận tán tu tu vi cao hơn vẫn đang kiên trì tiếp tục.
Bọn họ tu vi cao, sức chứa linh khí cũng lớn hơn, tự nhiên có thể ăn nhiều hơn một chút. Những tu sĩ Kim Đan mà Tống Vu từng đếm qua cũng đều nằm trong số này. Bọn họ tu hành đã lâu, càng hiểu rõ giá trị của linh thực đối với bản thân, trừ phi linh khí trong cơ thể thực sự muốn tràn ra ngoài nếu không thì đều cố gắng duy trì đến thời khắc cuối cùng.
Chỉ là, kỳ quái ở chỗ là trong đám đông đông đảo ấy, lại không một ai vì hấp thu linh khí tinh thuần mà đột phá, khiến bọn họ từng mơ mộng vừa được ăn linh thực, vừa được Hóa Thần chân nhân ban thưởng lễ vật đều cảm thấy có chút hụt hẫng.
Khúc Thần cúi đầu nhìn bụng mình đã lớn như mang thai năm tháng, nhăn nhó xoa xoa, sau đó vẫn cố nuốt thêm một miếng đồ ăn.
Hắn chính là một trong số ít tu sĩ Kim Đan còn đang cố gắng.
Chiếc bát lớn bằng cái mặt ban đầu đã được hắn đổi thành một cái chén nhỏ bằng bàn tay.
Sau khi ăn xong phần thịt bò hầm đầu tiên, hắn liền quả quyết đổi chiến lược, dùng bát nhỏ để múc thức ăn, như vậy sẽ nếm được nhiều món hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play