Sau khi tiễn Tống Vu rời đi, Giải Thiên Sầu quay trở lại phòng, từ trong ngực lấy ra chiếc khăn tay kia.
Đó là lúc hắn lần đầu gặp Tống Vu, nàng đã đưa cho hắn chiếc khăn này để lau mặt, sau đó hắn vẫn luôn giữ lại, chưa từng trả lại cho nàng.
Giải Thiên Sầu chăm chú nhìn chiếc khăn một lát, rồi đột ngột siết chặt năm ngón tay khiến chiếc khăn bị vò nát thành một cục.
Hắn không thể tiếp tục ngồi chờ chết nữa.
Ban đầu hắn vốn cho rằng vẫn còn thời gian nên mới nhẫn nại dây dưa với Lạc Vô Song, nào ngờ cuối cùng lại tự đẩy bản thân sa vào vũng lầy.
Giữa tỷ tỷ và Lạc Vô Song nhất định có điều gì đó mà hắn chưa biết. Nhưng giờ hắn không cần truy xét sâu nữa, chỉ cần cắt bỏ một đầu mối trong đó, mọi thứ ắt sẽ tan biến.
Khóe môi Giải Thiên Sầu cong lên, một nụ cười nhàn nhạt hiện trên gương mặt, trong đáy mắt là màu đen sâu thẳm không đáy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play