Giải Thiên Sầu lúc này hiếm khi rơi vào cảnh mơ hồ, trong lòng mơ màng có cảm giác không biết hôm nay là ngày nào.
Hắn làm sao có thể đứng chung chiến tuyến với kẻ ngu ngốc như Lạc Vô Song được?
Giải Thiên Sầu theo bản năng phủ định suy nghĩ đó.
Hắn liếc mắt nhìn Lạc Vô Song, chỉ thấy vẻ đắc ý trong mắt nàng ta hoàn toàn không giống làm bộ. Nàng thật sự vui vẻ vì đã nói ra chuyện này cho hắn biết.
Lần đầu tiên, Giải Thiên Sầu oán hận việc bản thân quá hiểu lòng người, bởi như vậy mới khiến hắn không thể tự dối mình được.
“Ngươi có bằng chứng gì không?” Ánh mắt hắn tối lại, lạnh lùng hỏi.
“Ngươi lúc nhỏ sống ở Trung Nguyên, cha mẹ chỉ là tán tu vô danh trong vùng…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play