Cuối cùng, bốn vị trưởng lão bị chúng nhân vây quanh mà rời khỏi, đến cả cơ hội phản kháng cũng không có.
Chu trưởng lão vừa trở về phủ đệ liền đem toàn bộ những thứ có thể đập phá trong phòng ném tan tành, dẫu vậy vẫn chẳng thể xua tan được lửa giận và nỗi sợ trong lòng.
Lão thừa biết, những ngày tháng vinh hoa hiện tại đều dựa vào bổng lộc mà tông môn cấp cho. Một khi bị tước đoạt, e rằng đến cả một trưởng lão ngoại môn bình thường cũng chẳng bằng, bởi chí ít người ta còn nắm thực quyền, còn lão thì cái gì cũng không có.
Những thứ lão đang hưởng thụ, sớm muộn gì cũng sẽ bị thu hồi, cái thời nhất hô bách ứng* cũng sẽ tiêu tan như khói.
(Nhất hô bách ứng*: Một người đứng ra kêu gọi thì trăm người hưởng ứng làm theo.)
Chu trưởng lão sớm đã quen sống xa hoa, chỉ cần nghĩ đến cảnh cơm không đủ ăn, linh thạch không đủ dùng, liền toàn thân run rẩy, mồ hôi lạnh túa ra như mưa.
Không được! Tuyệt đối không thể để chuyện này xảy ra!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT