Trần Tiện Ngư biết rõ từ trước đến nay huynh trưởng nhà mình khinh thường hắn chỉ biết vẽ mấy mỹ nhân trong sách, hôm nay hiếm khi chủ động dò hỏi, liền nổi lên chút hứng thú, nói:
“Người kia là người ta từng nhắc với huynh trưởng trước đây, có dung mạo có thể sánh ngang với Từ sư huynh.”
“Có thể sánh với Thanh Nguyệt?” Trần Vi Viễn nhướng mày, thản nhiên nói, “Thiên Toàn, chớ có lấy Từ sư huynh của ngươi ra tùy tiện so với người khác.”
Trần Tiện Ngư vội vàng biện giải: “Ta biết, ta biết. Ta xưa nay vẫn luôn tôn kính Từ sư huynh như huynh trưởng. Nhưng vừa rồi thật sự không kiềm được, mới đem Từ sư huynh ra so sánh.”
“Họa kỹ của ta vụng về, không thể vẽ ra chân dung người ấy như thật. Đợi huynh trưởng nhìn thấy tận mắt, ắt sẽ hiểu lời ta không hư. Vừa nãy ta nhìn thấy người ấy trên tàu bay của Thiên Tông, nghĩ lần này Hội luận đạo, y cũng sẽ đến Thiên Trì Sơn. Y là đệ tử của Nhạn Hồi Phong thuộc Thiên Tông, tên gọi Diệp Vân Lan. Đến khi đó huynh trưởng có thể lưu tâm quan sát một phen.”
Trần Vi Viễn bỗng khựng lại.
Trần Tiện Ngư nghi hoặc gọi: “Huynh trưởng?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT