Sự xâm chiếm mãnh liệt như cuồng phong mưa rào khiến cô nhanh chóng phải há miệng thở dốc.
Lưng cô dán sát vào gương thực sự rất khó chịu. Tưởng Mặc Thành nhận ra cô đang phân tâm lại càng không muốn buông tha, cô chỉ có thể luống cuống tránh né sự công kích của anh, vươn tay đẩy anh nhưng anh không nhường. Cô tức giận đến cực điểm, dùng sức véo anh, ngay giây sau lại bị anh dùng một tay ôm chặt kéo về phía trong. Động tác anh dù liền mạch như nước chảy mây trôi nhưng vẫn không tránh được phân tâm, cô nắm bắt cơ hội chống tay lên ngực anh, vừa thở dốc vừa thấp giọng nói:
“Anh phiền quá rồi đó!”
Cô đã nói mấy lần rồi cơ mà.
Gương trong khách sạn không biết bao lâu mới được lau một lần!
Tưởng Mặc Thành khựng lại, lúc này mới nhận ra vừa rồi mình đã làm những gì.
Anh gần như không thể tin được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT