Dung Khôn trong lòng rợn tóc gáy nhưng lại không biết nên nói gì.
Chuyện này cũng chẳng liên quan đến anh, chỉ sợ nói sai một câu sẽ bị cuốn vào, huống hồ gì đây cũng không phải chuyện giữa người ngoài và người trong nhà đối đầu nhau — hai bên đều là người nhà, anh đành giữ lập trường và thái độ trung lập.
“Thật sự rất cảm ơn cậu ấy.” Lương Tiềm lại nói, “Anh em ruột cũng chỉ đến thế mà thôi.”
Dung Khôn: “…”
Anh vốn không phải người chậm hiểu, lúc này nếu còn chưa ngửi ra chút gì mờ ám vậy thì đầu óc anh chắc bị ngựa đá rồi.
Đám người này ai nấy đều khôn ranh hơn cả ma quỷ.
Anh thắc mắc không hiểu sao Lương Tiềm lại phát hiện nhanh đến thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT