Tăng Vũ cũng không phải người thích khóc, những năm ma luyện này giúp cậu càng thêm ổn trọng, dựa theo cách nói của Tăng Bình Niên, con hắn tài giỏi hơn, cũng giỏi chịu đựng hơn a, còn tuấn tú lịch sự! Nếu như đồng ý kết hôn, vừa thả tiếng gió ra chắc chắn sẽ có nhiều cô gái tranh nhau gả cho cậu đấy nha ~
Nhưng cậu vẫn rất mệt, không có ai chia sẽ bí mật của mình, cả ngày cả đêm nghiên cứu bút ký, ban ngày còn phải diễn kịch không để kẻ khác nhìn ra mánh khóe, còn phải ứng phó với sự lôi kéo của các thế lực khác nhau. Bây giờ có người hiểu cậu, nghe cậu thổ lộ hết, khó trách cậu có chút không khống chế nổi cảm xúc.
Cậu dụi dụi mắt: “Con sắp thất nghiệp rồi.” Ngược lại giọng điệu của cậu rất bình tĩnh: “Từ đầu năm đến nay đã có dấu hiệu rồi, con đã chuẩn bị sẵn tâm lý.” Nói xong nhếch miệng cười cười: “Đến lúc đó khi nào chú bắt cá nhớ gọi con, con cũng muốn học bắt cá.”
“Được.”
Lần gặp mặt này khiến Du Hành cảm thán rất nhiều. Năm đó anh chỉ để lại một chiếc bánh ngọt, có thể ăn được hay không, làm thế nào để ăn được an toàn, đều phải dựa vào một mình Tăng Vũ mưu tính. Cậu lại lựa chọn gánh chịu trách nhiệm về chiếc bánh ngọt kia, trong quá trình này đã trưởng thành trở thành một người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất.
Quả nhiên, vào một ngày trước mùa đông, Tăng Vũ gọi điện đến, nói cậu về nhà: “Con đã thu dọn xong hành lý, con đều không muốn những thứ khác, chỉ muốn có chín giường ngủ trong Cao Nguyên Tứ Lý.” Bên đầu dây bên kia, giọng nói của Tăng Vũ đặc biệt sung sướng, làm Du Hành nghe xong nhịn không được cười rộ lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT