Liên tục mấy ngày, show thực tế còn chưa phát sóng nhưng độ hot cứ tăng không giảm. Bất kể là fan hay người qua đường, ai nấy đều ngồi trước màn hình chờ đợi chương trình lên sóng.

Thậm chí còn có một cuộc bình chọn xem hai khách mời bí ẩn còn lại là ai. Hầu hết các minh tinh có tiếng tăm đều có mặt trong danh sách. Giang Ẩn Niên có số phiếu cao nhất, còn Nhạc Chỉ Ý thì không ai thèm bình chọn, vui vẻ ẵm trọn vị trí cuối bảng.

Trong sự mong đợi của vạn người, gameshow 《Con Người Thật Nhất Của Tôi》 chính thức phát sóng.

Tên của show cũng đã nói lên nội dung. Show được phát sóng dưới hình thức livestream, không bị gián đoạn hay cắt ghép, thông qua các trò chơi và thi đấu để thể hiện dáng vẻ chân thật nhất của sáu vị minh tinh.

Khung hình livestream vừa mở ra đã bị lượng khán giả tràn vào làm cho hơi lag một chút, theo sau là những dòng bình luận không ngừng chạy trên màn hình.

【Hạng nhất, hạng nhất!!】

【Bé cưng của tôi, tôi đến rồi!!】

【Thẩm Thanh Giang Tư Dư dũng cảm tiến lên, fan CP mãi mãi theo cùng!!】

【A a a cảnh đầu tiên là Tô An Lâm đang soạn vali kìa, thỏa mãn quá, đẹp trai quá đi.】

Trong khung hình livestream, một cái đầu tóc hồng đang vùi vào vali, ngọ nguậy không ngừng. Nghe thấy livestream bắt đầu, người đó ngẩng đầu lên, để lộ đôi môi có đeo khuyên.

“Hello, tôi là Tô An Lâm, đến đây cùng tôi soạn vali nào.” Tô An Lâm chào hỏi, rồi lại tiếp tục vùi đầu xếp quần áo.

Anh ta vừa ấn vali cố nhét thêm một chiếc áo khoác vừa nói chuyện: “Phải đi ba ngày, đồ mang theo cũng không tính là nhiều lắm.”

【Bé cưng vừa ngoan vừa ngầu, hôn chết cậu.】

【Ha ha ha ha đừng ấn nữa, vali không đóng được kìa.】

【Nhìn thấy minh tinh soạn vali y hệt mình, tôi thấy thỏa mãn rồi.】

Tô An Lâm cố sức ấn ấn, nhưng vẫn không đóng được vali. Anh ta hơi sốt ruột, gọi với về phía camera: “Đạo diễn mau mau mau chuyển cảnh đi, để tôi từ từ soạn lại.”

Bình luận lập tức vang lên tiếng cười ha hả không ngớt. Đạo diễn cũng chiều lòng chuyển livestream sang Tề Lê.

So với sự luống cuống tay chân của Tô An Lâm, Tề Lê rõ ràng thành thạo hơn nhiều. Cô vừa kiên nhẫn giải thích vừa nhẹ nhàng xếp quần áo của mình vào.

“Năm nay thường xuyên phải đi đây đi đó, đối với việc soạn vali thì đúng là không làm khó được tôi.” Cô đóng vali lại, “Đại công cáo thành, tôi đi thay đồ đây.”

【Trời ơi, chú ý nghỉ ngơi nhé, vất vả quá ô ô ô.】

【Ảnh hậu không hổ là ảnh hậu, đỉnh quá.】

【A a a đừng đóng vali vội, tôi còn chưa kịp chui vào mà.】

Khung hình lại chuyển lần nữa, lần này đến Thẩm Thanh. Thẩm Thanh nghe thấy livestream bắt đầu thì sững lại một chút, rồi cười nói: “Nhanh vậy sao, hai người trước chắc chắn đã xin chuyển cảnh rồi.”

“Chỉ tiếc là, tôi soạn cũng gần xong rồi, bỏ thêm ít thuốc nữa là được.” Thẩm Thanh nói, “Mang ít thuốc hạ sốt, thuốc cảm, thuốc đau dạ dày và thuốc say xe, sáu người chúng tôi khỏe mạnh tung tăng là nhờ cả vào cái này đấy.”

【Thông minh ghê ha ha ha ha.】

【Lấy làm gương nhé, Thanh Thanh cậu đừng có học theo.】

【Bé cưng chu đáo quá ô ô ô ô.】

Bỏ thuốc xong, Thẩm Thanh đóng vali lại: “Được rồi, chuyển cảnh thôi, đi xem Giang Tư Dư đi, tôi chuẩn bị xuất phát đây.”

Khung hình vừa chuyển, lộ ra khuôn mặt đeo kính gọng bạc của Giang Tư Dư. Anh ôn hòa chào hỏi: “Chào mọi người, đến đây cùng tôi soạn vali nhé.”

“Tôi đã phân loại sẵn những thứ cần mang ra rồi, chỉ cần xếp vào vali là được.”

Giang Tư Dư làm việc thong thả, ổn trọng, không hề rối loạn, giống như tên của anh, rất tao nhã.

【Đẹp mắt quá, cảm giác gấp quần áo cứ như đang vuốt ve chúng vậy.】

【Cái tiếng Thanh Thanh gọi Giang Tư Dư kia, ngọt chết tôi rồi.】

Đóng vali xong, Giang Tư Dư nâng gọng kính, nói: “Soạn xong rồi. Thuốc thì tôi không mang, A Thanh sẽ mang, nên tôi mang theo ít kẹo, phòng khi bị tụt huyết áp. Khung hình chắc sắp chuyển rồi, chúng ta gặp lại trên đường nhé.”

Vừa dứt lời, màn hình đột nhiên tối đen.

【Hiểu đối phương quá đi, không hổ là CP của tôi, ngọt quá ngọt quá.】

【Chắc là đến khách mời bí ẩn rồi, hồi hộp quá, như mở blind box vậy.】

Đợi khung hình sáng lại, người đang ngồi xổm trên đất nhìn vào màn hình gật đầu, không nói một lời, rồi tiếp tục xếp quần áo vào vali.

Rõ ràng là rất không lễ phép, nhưng chính cái dáng vẻ thờ ơ liếc nhìn này lại khiến fan ngứa ngáy trong lòng.

【Vãi, tôi đoán đúng rồi, Giang Ẩn Niên!!】

【Ekip chương trình biết chơi quá, nhìn thấy Giang Ẩn Niên tôi hét lên một tiếng.】

【Hai anh em cùng tham gia, vô địch.】

Việc Giang Ẩn Niên và Giang Tư Dư là anh em ruột lần nào cũng là đề tài bàn tán của cư dân mạng. Hai người một người thanh đạm cao lãnh, một người ôn hòa lễ phép, sự tương phản cực độ đã thu hút vô số fan.

【Muốn ship ghê.】

【Lầu trên, mày muốn gì, tao cho mày một đạp.】

【Thật ra tôi cũng muốn ship… anh em…】

【Lầu trên, mày cũng ăn một đạp.】

Giang Ẩn Niên nghiêm túc đặt quần áo vào vali, cảm thấy không được phẳng phiu, lại lấy ra gấp lại lần nữa, kết quả vẫn thấy không phẳng phiu.

Không ngại phiền phức gấp đi gấp lại mấy lần, cậu ta nhìn đống quần áo trong tay nhíu mày, dường như không hiểu sao lại gấp không xong.

Vừa định tháo ra gấp lại lần nữa, đột nhiên động tác nhanh hơn, quần áo bị gấp lộn xộn nhét vào vali, sau đó lại nhanh chóng cầm lấy đồ dùng vệ sinh cá nhân bên cạnh bỏ vào, đóng vali, xách vali, rồi bảo camera chuyển cảnh.

Động tác liền mạch trôi chảy, thời gian quay về bình thường.

Giang Ẩn Niên: “……”

Tốt rồi, hết bị bệnh cưỡng chế rồi.

Nhạc Chỉ Ý ngồi trên thảm nhìn chiếc vali trước mặt, nhàm chán ngáp một cái. Mấy người trước lề mề quá, sao còn chưa đến lượt anh ta.

Thật sự lười chờ, anh ta dứt khoát dùng hai lần tua nhanh.

Cuối cùng cũng đến lượt anh ta.

Đèn đỏ trên camera sáng lên, Nhạc Chỉ Ý nở nụ cười nhìn về phía camera, ngượng ngùng chào hỏi: “Các bạn ngoài màn hình, chào mọi người, tôi là Nhạc Chỉ Ý.”

Bố của các người đến rồi đây.

Dường như hơi sợ ống kính, chào hỏi xong, Nhạc Chỉ Ý liền cúi đầu nghiêm túc soạn quần áo, lỗ tai hướng về phía camera đã đỏ ửng lên.

Mà bình luận đã điên cuồng thả dấu chấm hỏi.

【????】

【Đạo diễn ông muốn chết à, Nhạc Chỉ Ý tôi ******】

【Tuy là thế nhưng mà, đẹp trai thật…】

Nhạc Chỉ Ý nghiêm túc gấp quần áo, đang mải mê soạn đồ thì đột nhiên nghĩ ra điều gì đó. Anh ta kinh ngạc kêu lên một tiếng, khẽ vỗ trán, ngẩng đầu lên cười ngượng ngùng với camera.

“Suýt nữa thì quên giới thiệu với các bạn những thứ tôi mang theo. Tôi định chỉ mang một chiếc vali thôi, sức khỏe tôi không tốt lắm, xách một vali là đủ rồi, đỡ phiền các bạn minh tinh đồng hành giúp tôi xách vali.”

Nói rồi, anh ta đặt chiếc áo sơ mi đã gấp gọn vào vali: “Quần áo cũng mang rất ít, sợ không nhét vừa quà tặng cho những người khác.”

Năm phần quà được đặt vào vali, lại thêm giày dép, đồ dùng vệ sinh cá nhân và hai bộ quần áo, vali không đóng lại được.

Nhạc Chỉ Ý ảo não cắn môi, lưu luyến lấy ra một bộ quần áo, mới miễn cưỡng đóng được vali.

Anh ta vui vẻ lẩm bẩm: “Không sao, mang được quà đi là tốt rồi, quần áo của tôi không quan trọng.”

【Ủa, đây là Nhạc Chỉ Ý sao? Trên mạng không phải nói anh ta chua ngoa coi trời bằng vung, trên cướp răng giả của bà già, dưới đá trẻ con à??】

【Chắc chắn là vì muốn tặng quà cho Giang Tư Dư, rồi tiện thể tặng cho mọi người luôn, tâm cơ chết đi được.】

【Sao có thể vì để quà mà bỏ đồ của mình ra chứ!!】

【Nhạc Chỉ Ý cậu đúng là đồ ngốc… Hả? Khoan đã, có gì đó không đúng.】

Kéo vali, Nhạc Chỉ Ý cầm lấy chiếc áo khoác bò mỏng bên cạnh mặc vào, cười tươi roi rói nói: “Mọi người vất vả chờ lâu rồi, tôi chuẩn bị xuất phát đây, chúng ta gặp lại trên đường nhé ~”

Vừa dứt lời, màn hình tối đen.

【Năm người trước đều mang áo khoác dày, sao Nhạc Chỉ Ý không mang nhỉ? Tổ đạo diễn không nói với Chỉ Ý là nơi đến lạnh à?】

【Đó cũng là Nhạc Chỉ Ý đáng đời, lạnh chết anh ta đi.】

【Chơi xấu người ta như vậy không hay đâu…】

Phát sóng được nửa tiếng, độ hot tăng vọt. Ngày thường các minh tinh đều giữ cảm giác thần bí, thiếu đi những khoảnh khắc đời thường.

Mà chương trình này rất biết chơi, ngay từ đầu đã livestream cảnh sáu vị minh tinh soạn đồ lên đường, khiến khán giả vừa cười vừa kích động.

Việc Nhạc Chỉ Ý bị nhắm vào cũng lên hot search. Khu bình luận tranh cãi ầm ĩ, có người hả hê, có người bênh vực Nhạc Chỉ Ý, náo loạn cả lên.

Trong lúc tình hình ngày càng căng thẳng, livestream lại bắt đầu lần nữa. Lần này, một phòng livestream được chia thành sáu khung hình nhỏ, muốn xem ai thì chỉ cần nhấp vào là được.

【Tuy tôi rất muốn xem Nhạc Chỉ Ý làm trò cười, nhưng idol chính của mình vẫn quan trọng hơn.】

【Bé cưng Thẩm Thanh tôi đến đây.】

【Oaoaoao Giang Ẩn Niên tôi đến đây nè.】

Số người xem trực tuyến trong phòng livestream của mấy người kia đều vượt quá trăm vạn, duy chỉ có phòng livestream của Nhạc Chỉ Ý là 2,5 vạn người.

“Ký chủ ha ha ha ha, số người xem phòng livestream của anh đang chửi anh là đồ ngốc 250 đấy.”

Khách mời trong chương trình không thể nhìn thấy bình luận hay số người xem livestream, nhưng Nhạc Chỉ Ý lại có một trợ thủ đặc biệt.

Lại còn là một trợ thủ đặc biệt hay nói nhảm và thích hả hê trên nỗi đau của người khác.

Nhạc Chỉ Ý mặc kệ hệ thống, anh ta thầm đếm thời gian trong lòng. Đếm đến 36 giây, chiếc xe từ từ dừng lại.

Tài xế ngồi ghế lái quay đầu lại: “Điểm đến trạm đầu tiên của chúng ta là ven biển, chênh lệch nhiệt độ ngày đêm khá lớn. Đạo diễn nói quên nhắc anh mang theo quần áo dày, tôi đưa anh về lấy một chuyến nhé.”

Dư luận đã có tác dụng.

Ý cười thoáng qua trong mắt Nhạc Chỉ Ý, rồi lập tức trở nên ngạc nhiên: “A, cảm ơn đạo diễn đã nhắc nhở, vậy cũng mau chóng nhắc nhở năm người còn lại đi ạ, bị cảm lạnh thì không hay đâu.”

Tài xế cười gượng gật đầu.

【Quên nhắc nhở, hay là cố ý không nhắc nhở vậy?】

【Bản thân bị nhắm vào rồi mà còn quan tâm năm người khác, Nhạc Chỉ Ý tốt bụng ghê.】

【Nhắm vào đâu chứ, đạo diễn không phải nói là quên rồi sao? Mà có nhắm vào thì cũng là Nhạc Chỉ Ý đáng đời thôi.】

Trở về nhà, Nhạc Chỉ Ý lấy quần áo mỏng ra, rồi chỉ nhét thêm một chiếc áo hoodie. Đi ba ngày, quần áo vốn dĩ không đủ thay.

Nhưng anh ta dường như không hề để tâm, cố sức nhấc vali lên, nhỏ giọng nói: “Oa, vali nặng thật đấy.”

【Hay là lấy thêm cái vali nữa đi, nếu không xách được thì nhờ người khác giúp cũng được mà.】

【Nhưng người khác cũng có hành lý mà.】

【Nhạc Chỉ Ý mang theo quà nên mới phải chịu thiệt thòi đó chứ, giúp xách vali một chút thì sao đâu.】

Nhạc Chỉ Ý chống tay lên vali trầm tư một lúc, chợt mắt sáng lên, lóc cóc chạy tới mở tủ quần áo, mặc lên người ba cái quần, hai lớp áo lót trong cùng ba cái áo khoác, cuối cùng còn không quên đeo thêm cái túi phía trước.

【Ủa? Người đâu rồi? Livestream bị lag à?】

【Không biết nữa, vừa nãy đột nhiên chạy mất.】

“Đến rồi, đợi lâu chưa?”

Người còn chưa xuất hiện, giọng nói đã vang lên, giữ chân những khán giả vừa định rời đi. Không bao lâu sau, Nhạc Chỉ Ý xuất hiện trong khung hình.

Anh ta cười bí ẩn, ghé sát vào camera vén áo lên.

【Khoan đã, anh định làm gì!!】

【Tôi không chấp nhận khoe thân đâu nhé, đừng tưởng khoe thân là tôi không chửi anh nữa.】

【A a a là livestream đứng đắn mà… Hả??】

Vén lên một lớp áo, bên dưới vẫn là một lớp áo, hết lớp này đến lớp khác, khiến khán giả xem mà câm nín.

Nhạc Chỉ Ý đắc ý tự khen mình: “Xem tôi giỏi không này? Quần áo không mang đi được thì mặc hết lên người luôn! Xoay sở một chút, ba ngày không thành vấn đề!! Còn có thể mỗi ngày một bộ đấy.”

Nói rồi, anh ta lại như chim cánh cụt chạy đi, cố sức cúi người vạch ống quần mình lên: “He he, quần cũng mặc nhiều lớp nè, tôi còn đeo cả túi nữa nè.”

Khoe xong, Nhạc Chỉ Ý hài lòng chỉnh lại quần áo, thở hổn hển kéo vali đi ra ngoài.

Còn không quên đóng cửa lại.

【Làm tôi cười chết mất, đúng là mặc đồ kiểu củ hành.】

【Người khác mà đấm Nhạc Chỉ Ý một cái chắc bị đẩy lùi hai mét, còn Nhạc Chỉ Ý thì không hề hấn gì.】

【Dễ thương quá đi, tôi tua nhanh tốc độ 1.5x mà cười chết mất ha ha ha ha.】

【Học được rồi, tôi ngộ ra rồi.】

【Mặc nhiều lớp như vậy mà không hề béo chút nào, đúng là anh chàng lanh lợi.】

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play