Lúc Đoạn Hải Bình bị truyền tống đến đây thì vẫn còn chưa tỉnh ngủ, trên người chỉ mặc một bộ đồ ngủ bằng tơ tằm, lộ rõ vẻ mệt mỏi. Qua cổ áo còn mơ hồ thấy được phần cơ ngực rắn chắc.
Đôi mắt dài khẽ nhắm, che đi ánh nhìn sắc lạnh thường ngày, lại càng làm nổi bật vẻ đẹp sắc sảo của hắn.
Nhìn gương mặt nghiêm túc và chỉn chu kia, Lưu Cẩn An không thể không thừa nhận: đây là người có gương mặt điển trai nhất mà cậu từng gặp – đúng là vai phản diện có khác, đến cả ngoại hình cũng xuất sắc hàng đầu.
Đột nhiên, hàng mi người kia khẽ run lên.
Lưu Cẩn An trông thấy rõ cảnh một chú mèo con lười ngủ biến thành sư tử giận dữ.
“Vừa tỉnh dậy đã phải làm việc rồi.” Cậu lướt mắt qua người đàn ông đang tức giận, nguy hiểm nheo mắt lại, rồi chỉ xuống sàn: “Nghe lời, rút mấy cái đinh thép trên tấm ván gỗ đó ra đi. Tôi cần mở ra một khoảng không gian đủ cho một người chui xuống.”
Bị sai bảo ngang nhiên như vậy, Đoạn Hải Bình tức đến bật cười, nghiến răng nói: “Tôi còn chưa ăn sáng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play