Lưu Cẩn An đưa ra chiếc điện thoại đã chụp lại ảnh bên trong bệnh viện. Mặc dù mạt thế đã ảnh hưởng đến chức năng liên lạc của điện thoại, nhưng ít nhất nó vẫn dùng được như máy ảnh và máy chơi game.
Chiếc điện thoại của cậu tải sẵn không ít tiểu thuyết và game offline, đủ để giết thời gian những lúc rảnh rỗi.
“Các lối ra vào bệnh viện đều có người canh giữ, bọn chúng còn tự dựng các chốt gác, bố trí cả lính bắn tỉa để trông chừng.”
Ngón tay cậu phóng to tấm ảnh, trong lòng chẳng thấy dễ chịu chút nào.
Điều này đồng nghĩa với việc... họ hoàn toàn không thể lẻn vào.
Cảm giác chán nản lan ra trong lòng mọi người, Hoàng Đại Bối buồn bã cúi đầu: “Vậy chẳng phải là không cứu được anh Vương và mấy người kia sao?”
Hắn ta kể lại hết những gì mình đã thấy, đã nghe mấy ngày nay, sau đó lo lắng nói: “Chỗ chúng ta ẩn náu tuy khá kín đáo, lại còn có dị năng của anh Vương giúp tạo cảnh quan giả, nên bọn họ tạm thời vẫn an toàn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT