Bắt đầu từ chương này vợ chồng họ Hồ sẽ gọi Lưu Cẩn An là “con” thay vì “cháu” để trông có vẻ thân thiết hơn nha.
====================
“Trương Bảo, mày có biết giận không? Hôm qua tao mang dì Trương đi mà không chơi với mày, mày có tức không?”
Sáng sớm hôm sau, Trương Văn Thiến vừa ra khỏi lều chuẩn bị rửa mặt thì thấy Lưu Cẩn An đang ngồi xổm ở góc tường, hai mắt thâm quầng, lẩm bẩm một mình.
Bà lo lắng bước tới, vừa khéo nghe thấy câu nói kia.
“An An, sao con lại dễ thương như vậy chứ?” Trương Văn Thiến bật cười, kéo cậu dậy. “Tuy dì cũng thích Tiểu Bảo, nhưng con phải hiểu, nó chỉ là một con lợn rừng thôi, có trả lời được câu hỏi của con đâu.”
Lưu Cẩn An dụi dụi mắt còn ngái ngủ: “Chào buổi sáng, dì Trương.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT