Chương này Lưu Cẩn An vẫn sẽ giữ nguyên lối nói hiện đại, những người còn lại sẽ theo phong cách nói của thời xưa.
===============
Một tiếng quát ra lệnh của tuần cảnh vang lên, ngày càng nhiều người từ bốn phía đổ về phía bọn họ.
“Đường đường là cảnh sát, vậy mà lại ra tay với mấy đứa trẻ, các người còn biết xấu hổ không hả?” Lưu Cẩn An phẫn nộ mắng lớn, “Chúng tôi không làm gì sai cả, vậy mà các người lại xem chúng tôi như tội phạm. Đây là cách mà cảnh sát các người làm việc sao?”
Một tên tuần cảnh bật cười chế giễu: “Bọn ta làm gì còn phải để một thằng nhãi như ngươi lên tiếng à?”
Trong lòng Lưu Cẩn An căng thẳng. Ở thời đại này, khái niệm “phục vụ nhân dân” đối với tuần cảnh gần như không tồn tại, mà dư luận cũng chẳng có chút sức nặng nào với bọn họ.
Muốn dùng lời nói để khiến họ chùn bước, chỉ là phí công vô ích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play