Lưu Cẩn An nghe tiếng kèn xô na vang lên không ngừng bên tai, cùng với lời nhắc nhở của bà lão khi cậu còn đang ngẩn ngơ, không khỏi hỏi: “Cửa thứ nhất đã qua rồi sao? Nhưng chúng ta đâu có hoàn thành tâm nguyện của tiểu Nguyệt đâu!”
Bà lão giải thích: “Con người là một loài động vật phức tạp, họ có những nguyện vọng không bao giờ giống nhau, ví dụ như có người hôm nay muốn ăn bánh bao, có người lại muốn ăn bánh dày.”
“Những nguyện vọng lớn nhỏ ấy hợp thành một tư tưởng của một người.”
“Tiểu nguyệt, khi các cháu rời khỏi Thanh Thành, trong lòng cô bé có một hy vọng rằng các cháu sẽ tìm được một nơi để sống, một nguyện vọng sinh mệnh.”
“Nguyện vọng này rất mãnh liệt, mạnh mẽ đến mức đủ để biến tất cả những nguyện vọng mà cô bé từng có thành hiện thực. Khi các cháu đạt được nguyện vọng đó, chính là khi các cháu đã vượt qua cửa thứ nhất.
Bà lão nói vậy khiến trong lòng Lưu Cẩn An mãi không thể bình tĩnh lại.
Nguyện vọng của một đứa trẻ luôn là những điều mơ mộng viễn vông, cậu vẫn nhớ rõ lời Tần Lăng Nguyệt từng nói, cô bé ước ao được đặt chân lên mặt trăng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT