Tuoshan vô cùng phấn khích, cẩn thận mò mẫm bức tường kiên cố, không khỏi nước mắt lưng tròng. Từ trước tới nay, tộc nhân Manshan bọn họ chưa bao giờ tưởng tượng rằng một ngày nào đó mình được sống trong một ngôi nhà đẹp đến như vậy, hơn nữa thức ăn, quần áo và các sản phẩm dinh dưỡng khác đều được tạo ra bởi khoa học kỹ thuật.
Ăn, mặc, ở, đi lại, mọi nhu cầu cơ bản của cuộc sống đã được giải quyết chỉ trong một ngày ngắn ngủi, bọn họ cũng không còn phải lo lắng về những điều kiện sinh tồn nữa.
“Mặc tiên sinh, bọn tôi nên làm gì bây giờ?”
Tuoshan lấy lại tinh thần, nhìn sang Trần Mặc.
Bởi vì chưa từng nghĩ đến viễn cảnh bộ tộc Manshan sẽ ra sao nếu bọn họ không còn lo lắng về thức ăn, quần áo, nơi ở và phương tiện đi lại, ông ta có chút hoang mang như khi đi lạc đường.
Nếu đã không cần phải săn thú, bọn họ chỉ ngồi ăn chờ chết sao? Tuoshan vẫn còn tỉnh táo, ông ta biết rằng nếu cuộc sống thoải mái như vậy sẽ là dấu chấm hết của bộ tộc Manshan bọn họ.
“Nếu các tộc nhân không có việc làm, ta e rằng sẽ xảy ra vấn đề lớn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT